"Bà" giết tôi bằng đôi môi đỏ
Tôi thương bà mắt nhỏ giọt trong
Khác bà tôi giấu sầu đông
Lời Nguyền Cội Tóc vụng trồng ngữ ngôn
"Ông" giết tôi bằng mồi lửa bỏng
Tôi thương ông trống rỗng tâm cuồng
Đường trần xác thể vùi nông
Tình trần dâu bể lệ trồng đỉnh non
Giả chân mặc cả trần truồng (*)
Tình thâm khâm vá vả phường bán mua.
Đỏ lòng xanh vỏ ngọt chua
Trắng đen kèn cựa dựa bùa trung gian
Vong nô bán đứng Giang San
Hai mang “kẻ sĩ” phi tang tội đồ
Mồ xanh một vết danh ô !
(Soi Dòng Sông Chữ Thấy Mù Tâm ..)
conbenho
Tiểu Muội quantu
Nguyễn Hoài Trang
27092007-
07052008
(*) Trần Truồng Giả Chân
Một thoáng đời qua trần khuyết mộng
Vốc hương trời lấp vận thi phong
Vỡ tan từng mảnh bụi hồng
Xoáy vòng mạch sống vụng trồng ngữ ngôn
Một thoáng tình thâm trầm bóng nguyệt
Khoảnh chân không ẩn hiện triều tương
Thế thân Ân mãi còn vương
Trần hồn Tình lịm vạn đường roi sâu
Thấy người "độ lượng" mà đau
Trông ma nghiệt chướng dã đầu huyễn hư
Vuốt mềm từng mảnh tâm tư
Ủ say từng khúc ruột nhừ tri âm
Xà nương thánh thót cung trầm
Khuyển tinh khát vọng trạc mầm trâm anh
Hạc huyền hiển hiện trong tranh
Vờn cơn gió đỏ tròng trành hạnh nhân
Cùng ta vạn gót chân trần
Ta cùng mạch đất vô ngần luân lưu
Cười vơi tiếng nấc cười sâu
Cười trêu đá tảng diều hâu trâu cuồng
Cười vang trắng dã tình suông
Cười tan mặc cả Trần Truồng Giả Chân.
conbenho
Tiểu Muội quantu
Nguyễn Hoài Trang
08 Tháng Tư 2007
(Mùa Phục Sinh 2007)
_____________________
Quân tử trông lên đứng tận Trời
Wednesday, May 07, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment