Giữa trời nắng tỏa mười phương
Nhưng sao hạt nắng tôi thương vỡ rồi
Chắt chiu nhặt những mảnh rời
Nâng niu vá vội bóng đời rã tan !
Vọng đêm đen ngắm mây ngàn
Ngóng ngày tìm ngõ thiên đường đỏ tâm
Nhớ nay yêu nắng tình tầm
Quên xưa thương nắng người dầm trong mưa
Còn đâu bóng nắng vàng xưa
Có chăng một mảng hình thừa giả chân
Thâm thay một khoảnh đời trần
Thương thay một khúc tình chân mù lòa
Thiên đường đỏ, đỏ hồn hoang
Nghìn con nắng quái dã hòa vờn bay
Thương sông, nước cạn dòng đầy
Yêu núi, đá núi mòn tay bạo cuồng
Người về vá lại tình suông
Ôm con nắng huỗng, cội nguồn thương đau
Vì đâu tâm chịu kiếp mù
Tình-Người đỏ thấm nhục tù yêu thương !..
(Soi Dòng Sông Chữ Thấy Mù Tâm ..)
conbenho
Tiểu Muội quantu
Nguyễn Hoài Trang
210306
Sunday, April 06, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment