Wednesday, April 02, 2008

Cát Trời Sa Mạc


Nắng người treo giữa tầng không
xoáy hồn sa mạc gọi lòng cát đau
Mưa người thổi hạt về đâu
cợt đùa biển cát trảy mầu hoa tim

Trăng người trải bóng mông mênh
vỗ về cát bỏng bồng bềnh trong mơ
Đêm người u ẩn hoang sơ
vẫn chờ sao rụng giữa giờ phục sinh?

Gió người chuyển hướng vô tình
cuốn hồn sao lạc lấp hình mộ hoang
Mây người thư thả mơ màng
khuất ngang tiếng nấc bàng hoàng vọng âm

Giữa trời sa mạc trầm thăng
ta nghe tiếng cát gọi thầm Nước ơi!
Nước xa xa mấy trùng khơi
người mang tên Nước nghe lời Nước reo:

ba hai năm Nước vẫn nghèo (*)
ba hai năm Nước còn trèo "đỉnh cao"
ba hai năm Nước còn đau
ba hai năm Nước nhuộm màu máu tanh
ba hai năm Nước cạn dần
ba hai năm Nước trầm thân đọa đày
ba hai năm Nước bầy nhầy
ba hai năm Nước còn đầy Hờn Căm:

Đầu xanh bán mảnh băng trinh
"hồ hởi" giặc Bắc "thanh bình ấm no"...

Cát trời sa mạc nằm co
lặng nhìn Trăng tỏ buồn xo gọi Hồn
Cát trời sa mạc tí hon
lặng nhìn sao rụng gọi Nguồn Nước Rơi!..

(*) ba mươi hai


conbenho
Nguyễn Hoài Trang
Tháng Tư 2007

No comments: