Friday, April 24, 2009

Anh dạy nó: "học đi !"



Nó có một người anh

nó rất thương rất quý
từ những điều giản dị
Anh dạy nó: "học đi !"

Nó học hoài học hủy
học lẽ phải điều hay
nhìn mười ngón trên tay
vừa ngón dài, ngón ngắn ..

Đường đời nhiều mưa nắng

thoáng ngày đã lại đêm
hoa vừa ngát hương thơm
đã sắc tàn nhụy rữa

Thói đời nhiều gian trá

trả giá chữ anh hùng
Tiết Nghĩa không đất dung
Gian Tà trùng non nước !?

Giữa Đất Trời cao rộng

Muôn loài giành sự sống
Muốn mãi được tồn vong
Nghĩa chữ "người" càng mỏng !?

Kẻ mưu cầu lợi danh
Kẻ ăn trên ngồi trốc
Kẻ biến dạng thật nhanh
Giành lấy "thanh" súc vật ?!

Giữa hoang tàn đổ nát
Giữa xương trắng máu tanh
Dã thú là hùng anh

Người hiền thành bụi cát

Lặng im nghe Biển hát
Từng khắc Trái Đất rung
Rừng núi vẫn chập chùng
Cỏ cây vùng trong gió ..


Lắng nghe Trời bảo nhỏ
Dòng nước đó của ngươi
Ánh lửa đó của ngươi
Sao ngươi còn đứng ngó ?!

Nó chợt nghe tiếng thở
Của cây cỏ bên đường
Với tất cả tình thương
Chan hòa cùng vũ trụ ..

Từ những điều không thiếu
Cũng chẳng đủ ngày xưa
Như ngày nắng đêm mưa
Như nụ cười tiếng khóc

Như những điều giản dị
Như cái Có cái Không
Như cái Còn cái Mất
Anh bắt nó: "học đi !"

Nó học hoài học hủy
Trong từng mỗi bước đi
Khắc ghi vào tâm trí
Không làm kẻ vô "TRI"

Khắc ghi vào tâm trí
Không là kẻ vô nghì
Giữa biển đời gian trá
Không ngã giá "Thủy Chung"

Giữa Đất Trời mênh mông
Vạn vật vẫn xoay vòng
Giữa quyền lực cuồng ngông

Nghe trầm luân tiếng khóc ..

Nó viết "bài thơ cóc"
Chia sẻ cùng cỏ cây
Không "thơ" mợ "thơ" thầy
Ngất ngây say "sĩ Thú"..


(Soi Dòng Sông Chữ Thấy Mù Tâm ..)


conbenho
Tiểu Muội quantu
Nguyễn Hoài Trang
25042009
____________
Mùa Quốc Hận

No comments: