Sunday, March 30, 2008
Trần Truồng Giả Chân
Một thoáng đời qua trần khuyết mộng
Vốc hương trời lấp vận thi phong
Vỡ tan từng mảnh bụi hồng
Xoáy vòng mạch sống vụng trồng ngữ ngôn
Một thoáng tình thâm trầm bóng nguyệt
Khoảnh chân không ẩn hiện triều tương
Thế thân Ân mãi còn vương
Trần hồn Tình lịm vạn đường roi sâu
Thấy người "độ lượng" mà đau
Trông ma nghiệt chướng dã đầu huyễn hư
Vuốt mềm từng mảnh tâm tư
Ủ say từng khúc ruột nhừ tri âm
Xà nương thánh thót cung trầm
Khuyển tinh khát vọng trạc mầm trâm anh
Hạc huyền hiển hiện trong tranh
Vờn cơn gió đỏ tròng trành hạnh nhân
Cùng ta vạn gót chân trần
Ta cùng mạch đất vô ngần luân lưu
Cười vơi tiếng nấc cười sâu
Cười trêu đá tảng diều hâu trâu cuồng
Cười vang trắng dã tình suông
Cười tan mặc cả Trần Truồng Giả Chân.
conbenho
Nguyễn Hoài Trang
080407
Mùa Phục Sinh 2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment